Trần Lâm vẫn quyết định mua bản gốc.
Những vật phẩm điển tịch như thế này, bản gốc có độ tin cậy tuyệt đối, còn bản sao có thể xuất hiện tì vết, bởi lẽ trên đó có hình minh họa, thậm chí là văn tự do đại năng viết, đôi khi còn tồn tại vận vị độc đáo, bản sao khó lòng giữ được nguyên trạng.
Ngoài ra, hắn cũng không muốn ký khế ước.
Bởi vậy, hắn đành chịu một phen làm kẻ khờ, bỏ ra khoản tiền khổng lồ để mua điển tịch.